Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010





Thu sang


Em chợt buồn khi mùa thu đến
Gió gầy xao xác heo may
Cháy hết mình mùa hoa phượng vĩ
Thả lá vàng theo gió thu bay.



Biết em buồn nên thu lặng lẽ
Mây cứ xanh và trời cứ xanh
Em ngồi mãi mùa thu như thế
Mắt thu xanh nhớ mắt anh buồn.



Không muốn mãi mùa thu buồn thế
Thả hồn mình theo nỗi đam mê
Em lặng lẽ nghe tim mình đập khẽ
Anh biết chăng em đón thu về.

         Thu lại về , kết thúc những đợt nắng nóng khó chịu. Mình sinh ra từ miền quê đầy nắng gió , mình quen với cái khổ cùng cực của những người nông dân. Giữa những cái nắng hè trang trang , ngồi trong nhà còn không chịu nổi , ấy vậy mà họ vẫn phải ra đồng cày cấy...Cảnh nhà nông là vậy, nhìn bố mẹ mình là biết lúc nào cũng lo âu , khắc khổ . Có lẽ mình thích sống cảnh thanh bình nơi mình sinh ra đó hơn là nơi đô thị vồn vả hiện tại này. Nhưng mình không thể phủ nhận rằng mùa thu HN rất đẹp, những góc phố hàng cây, hay những nẻo đường phủ trắng màu hoa sữa. Mình thích lắm cái màu trắng đục của hoa sữa, Các con phố Hoàng Diệu, Phan Đình Phùng, Điện Biên Phủ, Trần Phú... như được trải thảm đường đi bởi những lá cây . Anh đã chở mình trên chiếc xe đạp cũ, anh có nhớ không ? ! Ngày đó mình yêu nhau nhiều anh nhi ???!


1 nhận xét: